Chiaroscuro làsử dụng độ tương phản giữa sáng và tối để nhấn mạnh và làm sáng các nhân vật quan trọng trong một bức tranh hoặc bức vẽ. Nó được giới thiệu lần đầu tiên trong thời kỳ Phục hưng. Ban đầu nó được sử dụng để vẽ trên giấy màu mặc dù hiện nay nó được sử dụng trong các bức tranh và thậm chí cả rạp chiếu phim.
Chiaroscuro có thể được sử dụng trong nghệ thuật gì?
Đây là một thuật ngữ tiếng Ý có nghĩa đen là 'sáng tối'. Trong các bức tranh, mô tả đề cập đến sự tương phản âm sắc rõ ràng thường được sử dụngđể gợi ý âm lượng và mô hình của các đối tượng được mô tả. Các nghệ sĩ nổi tiếng với việc sử dụng hạt chiaroscuro bao gồm Leonardo da Vinci và Caravaggio.
Kỹ thuật chiaroscuro là gì và tại sao lại được sử dụng?
Trong nghệ thuật đồ họa, thuật ngữ chiaroscuro dùng để chỉ một kỹ thuậtcụ thể để tạo ra một bản in khắc gỗ, trong đó các hiệu ứng của ánh sáng và bóng râm được tạo ra bằng cách in từng tông màu từ một khối gỗ khác nhau. Kỹ thuật này lần đầu tiên được sử dụng trong tranh khắc gỗ ở Ý vào thế kỷ 16, có lẽ là bởi thợ in Ugo da Carpi.
Chiếu sáng chiaroscuro dùng để làm gì?
Chiaroscuro đề cập đến cách sử dụng ánh sáng và bóng đổđể tạo ra hình ảnh ba chiều thực tế trên bề mặt hai chiều phẳng. Chiaroscuro sử dụng độ tương phản giữa sáng và tối để làm nổi bật hình ảnh nhằm tạo ra hiệu ứng ấn tượng.
Các nghệ sĩ thời Phục hưng đã sử dụng chiaroscuro như thế nào?
Thuật ngữ “Chiaroscuro” là tiếng Ý có nghĩa là ánh sáng và bóng tối. Trong suốt thời kỳ Phục hưng, việc sử dụng nó lại nổi lên và được xem như những bức vẽtrên giấy màu, nơi nghệ sĩ làm việc từ tông màu cơ bản của giấy theo hướng sáng bằng màu trắng và hướng tới tối bằng mực hoặc màu nước. …