2. Nhà thơ đau đớn nhận ra rằngmẹ cô ấy đã trở nên khá già và trông gần như một xác chết. … Việc nhận ra thật đau đớn vì nó mang đến nỗi sợ hãi xa cách với mẹ cô và cảm giác bất lực khi cô không thể làm gì cho mẹ mình.
Làm thế nào để nhà thơ xua đuổi ý nghĩ đau khổ?
(a) Nhà thơ xua đi ý nghĩ đau đớn vềhiện thực đau buồn rằng mẹ cô ấy đang già đi và mẹ có thể chết bất cứ lúc nào. (b) Khi cô nhìn ra khỏi xe, cô thấy những cây non bên đường đang chuyển động. Cô ấy cũng nhìn thấy một nhóm trẻ em, vui vẻ chạy ra khỏi nhà của họ để chơi.
Tại sao thi nhân lòng đầy đau thương?
Nữ thi sĩ tràn ngập nỗi thống khổkhi cô nhận ra sự già nua của mẹ mình và cảm thấy đau đớn của sự chia ly khi có ý tưởng mất mẹ. Cô ấy cũng cầu chúc cho tuổi trẻ và sức hấp dẫn của mẹ, điều mà cô ấy tin rằng mẹ đã đánh mất.
Nhà thơ có thể cảm thấy gì?
Trả lời: Thay vì nhìn thấy những khía cạnh tiêu cực của thiên nhiên như cây bàng, quạ và tuyết, tâm trạng của nhà thơtrở nên vui vẻvà chính điều này đã giúp anh ấy quên đi nỗi buồn của mình. Tâm trạng cay đắng của anh ấy thay đổi thành lạc quan hơn và anh ấy cảm nhận thiên nhiên như một phương tiện tích cực.
Nhà thơ đã nhận thấy gì về mẹ của mình?
Câu trả lời hoàn chỉnh:
Trong bài thơ, người ta nói rằng khi ngồi bên cạnh nhà thơ trong xe,mẹ của nhà thơ đang há miệng ngủ gật và bà ấy trông 'tàn tạ như một xác chết'. Nhà thơ, đau lòng, nhận ra rằngmẹ cô ấy thực sự đã già như vẻ ngoàivà bây giờ phụ thuộc vào con cái của mình.